CÁC MỐI PHÚC

Suy Niệm Thứ 4, XXIII TN Lc 6, 20-26

 

Tất cả chúng ta đều thâm tín Thiên Chúa đã tạo dựng nên chúng ta để mọi người chúng ta sống hạnh phúc ở đời này và được hạnh phúc vĩnh cửu nơi Thiên Quốc. Bởi thế, loài người luôn khao khát hạnh phúc, nhưng hình như trên cõi đời này hạnh phúc thì ít mà đau khổ thì nhiều. Lại nữa, có thứ người ta tưởng là hạnh phúc, nhưng thực ra lại là bất hạnh. Hôm nay Chúa sẽ dạy chúng ta biết thế nào là hạnh phúc thật và làm thế nào để có hạnh phúc thật ấy với nội dụng của đoạn Tin Mừng theo thánh Luca (Lc 6, 20-26).

 Chúng ta nhận thấy đoạn Tin Mừng có những điểm tuy nội dung thì giống nhau, nhưng hình thức thì khác nhau khi đối chiếu với Tin Mừng theo thánh Matthêu: nơi Tin Mừng theo thánh Matthêu thì ghi có tám Lời Chúc Phúc của Đức Giêsu trong khi Tin Mừng theo Thánh Luca chỉ ghi có bốn lời chúc phúc, kèm theo bốn lời quở trách.

  • Các người được chúc phúc là những người nghèo đói khát đang phải khóc lóc, bị bách hại.
  • Các người bị quở trách hay bị chúc dữ là những người đang giàu có no nê, vui cười, được tang bốc.
  • Cũng nên lưu ý: Không phải tự thân sự nghèo khó, khổ sở là hạnh phúc, thực ra chúng mang lại hạnh phúc vì chúng giúp người ta không dính bén với trần thế, để hướng lòng về Chúa. Cũng không phải tự thân sự giàu có sung sướng là xấu, nhưng chúng có thể trở thành nguồn bất hạnh khi chúng trói buộc tâm trí con người vào thế giới vật chất đời này.

Thế nên, Tin mừng hôm nay trình bày bốn Lời Chúa cho các người nghèo khó, đói khát, khóc lóc, bị ghen ghét, khai trừ, xỉ vả, bách hại, kèm theo bốn lời quở trách những người giàu có, no nên, vui cười, được mọi người tang bốc. Đó là những phản đề đối chiếu giữa người nghèo và kẻ giàu, giữa người đói khát và kẻ no đầy, nói lên hai giai cấp trong xã hội luôn đối chọi nhau, mà Tin Mừng muốn mô tả để người Kitô hữu lựa chọn.

Một điều quá rõ là Tin Mừng hướng chúng ta về người nghèo khó xấu số và cho họ niềm hy vọng hạnh phúc ở tương lai. Tin Mừng không hề lên án người giàu có chỉ vì họ có nhiều của cải, không chỉ, nhưng chỉ lên án những ai giàu có mà không biết sử dụng của cải cho đúng cách, thậm chí còn dùng của cả như chướng ngại vật chặn đứng đường lối vào Nước Trời. Lại nữa, Đức Giêsu không lên án của cải nói chung, nhưng lên án cách sử dụng của cải. Tiền bạc tự nó không có giá trị đạo đức, nó có thể dùng vào việc tốt cũng như việc xấu. Tự bản chất của cải không là những gì xấu xa, và tự bản chất không phải là nhân đức.

Thế nhưng, Đức Giêsu không hứa sẽ ban hạnh phúc cho người nghèo mà Ngài loan báo cho người nghèo biết tuy họ không có nhiều tiền bạc của cải, nhưng họ có Nước Thiên Chúa: “Nước Thiên Chúa là của anhem”. Có Thiên Chúa là có tất cả ! vì được lời lãi và cả thế gian mà mất linh hồn thì có ích gì.

Chỉ khốn cho người giàu có khi họ không phân định rạch ròi giữa phương tiện và cùng đích, giữa điều kiện vật chất và định mệnh con người. Đời sống của họ bi nhận chìm và đè bẹp bởi các phương tiện vật chất, chỉ giúp họ duy trì và phát huy sự sống trọng cuộc lữ hành ngắn ngủi của một cuộc đời. Họ quên rằng con người sống nhờ phương tiện nhưng lại sống cho cùng đích, và cùng đích của con người là: “ Hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia Người sẽ thêm cho” (Mt 6,33). Thảm kịch của cuộc sống chính là lo lắng tìm kiếm phương tiện.

Chỉ “khốn cho người giàu có” khi họ không ý thức rằng họ lệ thuộc rất nhiều vào người khác. Họ mang trong mình căn bệnh vị kỷ nên không còn thấy được của cải cá nhân là do của cả tập thể đem lại, họ cũng không nhận ra rằng họ đang thừa hưởng một kho tàng lý tưởng và tiến bộ mà người đang sống cũng như kẻ đã chết góp phần tạo nên.

Dù ý thức hay không, mỗi người chúng ta là người mắc nợ đối với người khác. Vậy chúng ta phải trả món nợ ấy như thế nào? Thưa: “ Cho kẻ đói ăn, cho người trần trụi áo mặc, chăm sóc người đau yếu”…

Dưới mắt Thiên Chúa, làm giàu một cách lương thiện không phải là tội, tiêu dùng của cả do mình làm ra không hề là một điều xấu. Nhưng điềm nhiêm hưởng thụ và nhắm mắt làm ngơ trước nỗi khổ của tha nhân lại là một tội ác. Thiên Chúa đã dựng nên trái tim con người để rung lên những nhịp đập yêu thương và tặng ban cho con người đôi bàn tay để mở ra ban phát. Kẻ nào khóa lại trái tim và nắm chặt đôi tay là đi ngược lại với bản tính con người mà Thiên Chúa đã tạo dựng nên, kẻ ấy có thể rất giàu của cải, nhưng lại thật nghèo trong nhân nghĩa.

Chỉ chúng ta dám nghèo vì thanh liêm, đói khát vì ngay thẳng, khóc vì đại nghĩa, bị ghé vì nói thật, bị xỉ vả vì danh Chúa. Chúng ta mới sống trọn vẹn các mối phúc thật.

Lạy Chúa tất cả là đều là hồng ân, xin cho con luôn biết tri ân cảm tạ và đồng thời cũng biết tri ân, phục vụ anh em, những người xung quanh mình. Amen .

Lm. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc

 

You May Also Like

Trả lời

X