CUỘC PHÁN XÉT CHUNG

CUỘC PHÁN XÉT CHUNG

Thứ Hai Tuần I Mùa Chay: Mt 25, 31-46

  1. BỐI CẢNH:

Yêu thương, nghĩa là chia sẻ, viếng thăm, tiếp rước, cho mặc: đó là những công việc phục vụ cụ thể.

Ngay từ đầu Mùa Chay, Hội Thánh đề ra cho chúng ta một trong ba điều cốt yếu vừa nêu hàng đầu, một trang quan trọng nhất của Tin Mừng: Vào Ngày Chung thẩm, chúng ta sẽ không những bị phán xét về những ý ngay lành, những tình cảm tốt đẹp của mình, mà nhất là những việc làm cụ thể chúng ta đã thực thi cho những anh chị em nghèo khổ nhất, túng thiếu nhất.

“Khi Con Người vinh hiển quang lâm, có toàn thể các Thiên Sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. Các dân thiên hạ sẽ được tập họp trước mặt Người để chịu phán xét. Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê. Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái” (Mt 25, 31-33).

Tiêu chuẩn mà Vua Thẩm Phán ấy dựa vào để xét xử là cách sống yêu thương. Người cho rằng ai thể hiện tình yêu cụ thể đối với những người khốn khổ bé mọn, tức là thể hiện tình yêu đối với Người, và họ sẽ được trọng thưởng vui hưởng sự sống muôn đời trong vương quốc của Người.

  1. SUY NIỆM:

“Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các Thiên Thần hầu cận và Người sẽ ngự trên ngai vinh hiển của Người”.

  1. Thẩm Phán

Ở đây Đức Giêsu lấy lại tước hiệu Con Người mà Ngài đã sử dụng nhiều lần trong Bài Giảng về Thời Cánh Chung ( Mt 24,3-27. 30-37. 39. 44 ). Kể từ Ngôn sứ Daniel ( 7,13) Con Người là nhân vật mầu nhiệm có nguồn gốc từ trời, mà sách Khải huyền DoThái (đặc biệt là sách Hênôc) mô tả như Vị Thẩm Phán của thời cánh chung.

“Các dân thiên hạ sẽ được tập họp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau như mục tử tách biệt chiên với dê. Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái”.

Thỉnh thoảng chúng ta nên nghĩ đến Ngày này, đặc biệt trong Mùa Chay Thánh: Mỗi một người chúng ta sẽ được đưa về với ngày đó rất nhanh! Lúc đó, mọi sự vật trần gian sẽ có một tỷ lệ mới. Lạy Chúa, ngay từ bây giờ xin Chúa giúp chúng con phán đoán mọi sự việc theo quan điểm vĩnh cửu để phân biệt cái gì không đáng kể và cái gì là quan hệ của cuộc sống.

  1. Tập họp

Các dân thiên hạ thật đông đảo đều hiện diện để chờ phán xét: Tất cả mọi dân tộc, mọi ngôn ngữ, mọi tôn giáo hay vô thần…tất cả những người mà tôi yêu thích, tất cả mọi người mà tôi quen biết hay chưa, tất cả mọi người mà tôi có trách nhiệm…Tất cả đều đứng trước tôn nhan Đức Giêsu. Người là vị Vua-Mục Tử: Tước hiệu mà các ngôn sứ cũng đã dùng để nói về Giavê (Ed 34,11-22).“Bấy  giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa”.

Ngài biết rõ ý định của Thiên Chúa đã tạo dựng con người để một ngày kia cho con người Vương Quốc làm gia nghiệp.

Nhưng sự phán xét dựa trên tiêu chuẩn nào?

  1. Tiêu Chuẩn

Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến hỏi han” (Mt 25, 35-36).

Vậy chúng ta chỉ bị phán xét dựa trên và chỉ dựa trên tình yêu. Và chỉ dựa trên một tình yêu rất đơn giản: cho ăn, cho uống, tiếp đón, cho mặc, thăm viếng, chăm sóc. Như vậy, các việc làm yêu thương khiêm hạ và chân thật có môt giá trị vô cùng và vĩnh cửu. Còn danh sách những việc yêu thương mà Đức Giêsu kể ra không hạn chế, có thể kéo dài tùy theo cuộc sống của mỗi người.

Sự ngạc nhiên của những người “được cứu” là một trong những yếu tố gây kinh ngạc nơi cảnh ngộ này. Theo Đức Giêsu không một ai trong số những người được Chúa Cha chúc phúc có thể nhận biết đích xác điều gì đã được diễn ra trong đời sống hằng ngày của họ: ý nghĩa sau cùng của các việc họ làm chỉ được tiết lộ vào giờ sau hết. Như vậy, cuộc phán xét cánh chung này mà chúng ta tưởng tượng tương lai còn rất xa trong thời gian, thực ra lại là một biến cố thường xuyên: chính HÔM NAY là ngày phán xét! Thiên Chúa không cần phán xét con người, mà chính con người tự phán xét mình suốt cả cuộc đời.

  1. Tiết lộ

Thiên Chúa chỉ tiết lộ điều đã được “ che giấu” trong mỗi ngày mà người ta đang sống. Đời sống vĩnh cửu đã được bắt đầu. Vậy điều gì đã được “che giấu” và chưa được nhận thức? Đức Vua sẽ đáp lại rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”.

Điều tiết lộ khó tin ấy chính là sự hiện diện của Đức Giêsu khi toàn bộ lịch sử nhân loại sẽ hoàn tất, và để thu tóm toàn bộ lịch sử nhân loại ấy, Đức Giêsu chỉ có thể nói về Ngài như thế trong vô số người nam người nữ, chỉ mình Ngài đã hiện hữu bằng sự hiện diện vô số và ẩn giấu: Ta đói, Ta khát, Ta khách lạ, Ta đau yếu, Ta ở tù..”.

“Rồi Đức Vua cũng sẽ phán xét và đáp lại với những người đứng bên trái cùng thể thức đã phán và đáp lại như thế đã nói với những người đứng bên phải Người…”(Mt 25, 41-46).

Như vậy, cuộc Quang Lâm sáng chói sau cùng của Đức Giêsu từ trên các tầng mây sẽ là bằng chứng cho một cuộc ngự đến khác, bí mật và ẩn giấu nhưng thường xuyên và xảy ra qua những việc làm yêu thương bác ái. Một cách rõ ràng hiển nhiên sự hiện diện huy hoàng của Đức Giêsu trong “Ngày Cánh Chung” sẽ nói rằng: Ngài không ngừng đến và không ngừng hiện diện trong mỗi người anh em đang cần đến chúng ta thể hiện yêu thương bác ái phục vụ, viếng thăm và chăm sóc…

Lm. Phêrô Khoa Lê Trọng Ngọc

You May Also Like

Trả lời

X